Để sống niềm hy vọng vào Thiên Chúa và gieo niềm hy vọng cho mọi người, đòi buộc tôi phải luôn tỉnh thức trước hành động và lối sống của mình. Bước vào Mùa Vọng, Khi quỳ dưới chân Chúa để xét mình, tôi thấy mình có khi tỉnh mà không thức. Và ngược lại có lúc thức nhưng lại không tỉnh. Hoặc tỉnh thức về những điều này, nhưng lại mê muội về những điều kia…
Chẳng hạn như:
- Quá chú trọng đến bản thân mình, mà ít quan tâm đến tha nhân.
- Coi trọng việc riêng tư, hơn là quan tâm tới việc chung.
- Chỉ làm những điều mình thích làm, mà không làm những điều mình phải làm.
- Đòi hỏi người khác sửa đổi, nhưng mình thì lại không.
- Góp ý xây dựng một cách chân tình thì ít, mà chê bai phê phán thì nhiều.
- Ham quyền hành chức vụ, mà khôngv biết khiêm tốn phục vụ.
- Phục vụ theo ý mình, chứ không theo nhu cầu của người khác.
- Ưa chuộng và quí mến người này, nhưng ghét bỏ và khinh thường người kia.
- Cởi mở với chính mình, nhưng lại đóng kín với mọi người.
- Biết lỗi mà không nhận lỗi; nhận lỗi mà không sửa lỗi.
Đây là 10 vấn đề mà tôi phải suy tư và sửa đổi trong mùa vọng này. “Xin Chúa ban ơn trợ giúp, để con biết biến đổi con người và tâm hồn của con trong mùa vọng, để ngày Chúa đến con có thể có được niềm vui cho mình và đem được niềm vui cho người khác. Xin giúp con Chúa nhé!.”
Trần Anh Văn
Sứ Giả Hòa Bình.
Mùa vọng 2019.