SÔNG ĐẠO: Từ CORONA tới METANOIA (hoán cải)

Ngày nay, nhiều người cảm thấy ngại ngùng khi nói về hoán cải, hoặc khi nghe kêu mời hoán cải. Ngại, không phải vì cho mình không có lỗi, nên không thấy cần hoán cải. Ngại là vì những đòi hỏi của nó dường như bắt người ta phải cố gắng nhiều, làm cho cuộc sống không còn thoải mái như người ta nghĩ. Chuyện hoán cải, mười phần khó thực hiện đến bảy tám.

Thế nhưng hoán cải vẫn là một trong những điểm then chốt của đời sống kitô giáo. Nó bàng bạc trong tất cả giáo huấn của Kinh Thánh, từ lời rao giảng của các ngôn sứ, Gioan Tẩy Giả, đến Dức Giêsu và các Tông Ðồ. “Hãy sám hối”, “Hãy hoán cải” đó là những lời đầu tiên Ðức Giêsu nói với người Do Thái, trước cả những lời dạy được coi là cốt yếu khác, trước cả Bài Giảng Trên Núi được coi là Hiến chương của Nước Trời. Và không chỉ nói một lần rồi thôi, nhường chỗ cho các giáo huấn khác. Không. Lời kêu gọi hoán cải còn tiếp tục vang lên trong suốt cuộc đời của Chúa, cho tới Thập giá, thậm chí cho tới lúc Ngài về trời, qua lời Ngài căn dặn các môn đệ là “phải nhân danh Ngài mà rao giảng cho muôn dân. , kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội” (Lc 24,47).

Hoán cải tạo nên một thái độ cần thiết. Không có thái độ này, không thể đón nhận sứ điệp của Chúa, không thể hiểu và sống sứ điệp này. Do đó không thể được cứu (x.Lc 13,3.5).

Do sự hoán cải được nhấn mạnh như thế, do nó có tầm quan trọng lớn trong đời sống của ta, ta không thể không suy niệm ít nhiều về nó trong bài này.